Tuổi mười tám

Đêm thức giấc khi người còn ngon giấc

Tự hỏi lòng buồn đã đến bao giờ

Mười tám tuổi mang chút hồn thơ nhỏ

Bước vào đời bằng hoài bảo đơn sơ

Xin trọn đời là người yêu muôn thưở

Dù vẫn biết tình yêu thì chưa ngự
Tuổi mười tám biết buồn vui hờn giận
Biết ví mình là mây trắng chiều nay

Thích ngắm nhìn giọt mưa chiều tháng hạ

Dù vẫn ghét cơn mưa chiều thứ bảy
Mười tám tuổi hỏi những nàng má ngọc
Ríu rít chim là tuổi ước mơ hoa

Hỡi chàng trai kiều  diễm mãi mê hoa

Mười tám tuổi chẳng hai lần hoa nở
Tuổi mộng mơ là mùa xuân hy vọng
Điểm tô đời ngàn hoa thắm ngát hương

Nụ hoa hồng dành riêng  mười tám tuổi

Để ước mơ này ngự mãi trong tim
 
 
HB