Nắng Hạ

Giữ dùm ta chút nắng hồng mùa hạ

Giữ dùm ta cành phượng vỹ sân trường

Để tìm lại trong ta thời áo trắng

Của một thời vô tư không sầu mộng

Và một đời ôm mãi mối tình thơ
Tuổi học trò qua màu hoa phượng thắm

Nhớ thật nhiều lời thầy giảng hôm qua

Thương vô vàn màu bảng đen phấn trắng

Nay xa rồi ngày xưa mùa phượng nở

Mình bổng chợt nghe lòng xao xuyến lạ

Thương một quảng trời thương một tiếng ve

Chiều nắng hạ quê nhà ta nhớ mãi

Nắng hạ quê người mãi mãi sầu buông

Hoa Biển