Loài hoa trắng mang tên của biển

Đơn sơ ta gọi loài Hoa Biển

Đậm đà màu trắng cuả thuỷ chung

Hoa là cuả lòng chàng lính thủy

Hoa trắng trong như lòng cuả biển

Hoa mặn mà giản dị đơn sơ

Hoa mang cả tình chung không hết

Màu tím hoàng hôn ta gởi biển

Như gởi tình ta chút nhớ thương

Giả tràng kia xe cát biển Đông

Tình hờ một mối ta ôm trọn
Ngỏ lòng ta gởi cùng biển cả
Xin ướp tình ta chút mặn nồng
Để hồn ta trắng như Hoa Biển
Để nhờ biển mặn ướp tình ta
Đẹp lắm em ơi loài Hoa Biển

Đẹp mãi hồn trong trắng Đại Dương

 

Hoa Biển

 

Hoa Biển

 Sự thật thì đã có ai một lần trong đời được nhìn thấy loài Hoa Biển chưa ?Nhạc sĩ Anh Thi với nhạc phẩm bất hủ ca tụng loài Hoa Biển và trùng dương đã đi vào lòng dân tộc. Chàng thủy thủ oai hùng và mang nhiều nghệ sĩ tính, một chiếu lướt sóng nhìn gặp một loài hoa trên biển chợt động tâm và đã ghi lại thành bản nhạc ca tụng loài hoa đó.

Tàu chạy qua tạo thành bọt sóng, người nghệ sĩ bỗng chợt nhìn thấy như những bông hoa trên sóng nước, rồi từ đó hình dung ra muôn màu muôn vẻ cuốn chìm vào tâm tư như một huyền thoại kể cho đời, và để lại cho đời những băn khoan chưa rọi mở.

Hãy nghe nữ thi sĩ Ngọc Bích nói lên vẻ đẹp của loài hoa huyền diệu đó mà chắc cô đã cảm nhận được ở một nơi chốn thẳm sâu của tâm hồn nào đó.

Là một loài hoa đơn sơ nhưng thủy chung như tình chàng thủy thủ. Hoa trắng, trong và đậm đà như lòng biển cả cùng với nét dịu dàng tình chung của màu tím hoàng hôn gửi cho biển, để thể hiện chút tình của em gửi nhớ gửi thương mơ màng huyền ảo.

Qua một phút va chạm nào đó trong tâm thức , em có suy nghỉ loài Hoa Biển cũng như giống như con dã tràng xe cát, chỉ một cơn sóng tạt qua là tiêu tan tất cả, như những mối tình mờ nhạt trong khói nước của một chiếc tàu mang chàng thủy thủ lướt qua, đem theo tình chàng xa tắp không một lời hẹn cho ngày trở về khi đất nước đang réo gọi.

Biết ngõ lòng cùng ai đây ? Thôi thì xin gọi hồn biển cả cho chất mặn ướp tình ta, mối tỉnh vừa thoáng qua cùng đóa Hoa Biển trôi dạt mênh mông được quy tụ trong hồn thơ mãi mãi.

Tình em đẹp và trong sáng như loài Hoa Biển, mặn nồng tình tứ xiết bao.

Hoa Biển là một đóa hoa giữa trời nước đẹp lồng lộng mà em yêu lắm. Yêu qua chân dung chàng thủy thủ oai hùng và tình tứ muôn đời trên sóng nước đại dương của mọi miền quê mẹ.

Phan Tình


  Biển Nhớ
                + Cho một loài Hoa Biển
                                    Lê Toàn
 
Thương ai vậy Hoa Biển ơi,
Thương hoa, thương bướm hay người nào đây ?
Người đi biển nhớ vơi đầy
Nhấp nhô sóng cuốn chuỗi ngày mộng mơ
Nguời đi hun hút mịt mờ
Ðường xưa còn đó,bơ vơ nắng hồng
Người đi vui kiếp mây bồng
Người đi còn nhớ hay không chốn này
Thương người biển chẳng đổi thay
Tình như men rượu vẫn cay, vẫn nồng
Giao mùa nắng gió mênh mộng
Nhớ con đê nhỏ, dòng sông quê nhà
Nhớ cây phượng vĩ trĩu hoa
Nhớ cây cầu khi dẫn qua xóm nghèo
Chiều chiều, rồi lại chiều chiều
Nhớ người biền biệt thêm nhiều vấn vương
Bây giờ cách trở Ðại Dương
Loài hoa rong biển tha phương lạc loài.
 
                                             L.T.Triều Linh