RA KHƠI

Từ sau ngày 30/4/1975 đến nay đă có cả hằng triệu người Việt Nam liều ḿnh bán sống bán chết để Ra Khơi mưu t́m Tự Do.Ra Khơi là chấp nhận rủi ro. Có người may mắn đă đến được bến bờ tự do, và cũng có rất nhiều người kém may mắn đă bỏ thây trên biển cả hoặc nơi rừng sâu nước độc v́ thiếu lương thực hay nước uống hoặc bị giông ba băo táp đánh ch́m những con thuyền mong manh của họ. Nguy hiểm đến vậy mà thiên hạ vẫn đổ xô nhau ra khơi. Thà chết trên biển cả hay nơi rừng thiêng nước độc c̣n hơn là sống dưói một chế độ không có t́nh người giữa người với người cùng một huyết nhục.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Hành Tŕnh Đức Tin: “Ra Khơi”

 

 

            Vào khoảng  tháng 3 năm 2001 có 26 vi Giám Mục Việt Nam từ Việt  Nam qua Rôma để viếng mộ thánh Phêrô và thánh Phaolô, và  khi các ngài đến yết kiến Đức Thánh Cha tại đền thờ  thánh Phêrô th́ Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đă nhắn nhủ các ngài: “các con hăy ra khơi”. Hăy dấn thân mà ra khơi chớ không phải đứng trên bờ mà nh́n ra khơi. Ấy vậy mà suốt hơn 6 năm qua đă có vị Giám Mục Việt Nam nào đă vâng phục vị chủ chăn mà ra  khơi chưa?  Trong  khi  đó  đă  có linh mục Nguyễn Văn Lư dám dấn thân ra khơi, ngài biết rằng ra khơi là sẽ gặp nhiều  sóng gió, giông  ba  băo  táp, nhưng  ngài  đă  không màng.  Cuối  cùng  linh  mục Lư  đă  bị toà án Bịt Miệng ở Huế xử 8 năm tù, th́ các G.M. Việt Nam ở quốc nội  cũng  như  một vị  Giám Mục Việt Nam duy nhất ở hải ngoại (California, Hoa Kỳ) cho  rằng  linh mục Lư  làm chính trị! Cứ chấp nhận giả  thuyết  linh mục Lư  làm  chính trị cho nên ngài bị các Giám Mục VN bỏ rơi. Vậy th́ các Giám Mục và linh mục ở Việt Nam hiện nay đang làm chính trị th́ tại sao  Hội Đồng Giám Mục VN không lên tiếng phản đối, nhất là ba vị linh mục đă ra tranh cử dân biểu quốc hội kỳ 12 vừa qua mà 2 trong 3 vị đă đắc cử? Đây là một sự việc quá rơ ràng là HĐGMVN tôn trọng Thế Quyền hơn Thần Quyền. Trong khi đó Đức cố Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền đă tuyên bố: “Tôi vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời thế gian”

             Đau đớn thay khi mà bức tượng La Pieta mà chúng ta thường gọi Tượng Đức Mẹ Sầu Bi ở Đồng Đinh thuộc Giáo Phận Phát Diệm bị công an VC đập bể trông rất thê thảm, vậy mà Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đă ra chỉ thị: “hăy sửa lại bức tượng và khép kín lại vấn đề”. Đức Cha sợ đến thế sao? Đức Cha có xứng đáng làm môn đệ của Chúa không? Phêrô trên đường trốn thoát ra khỏi thành Rôma v́ đang bị quân La Mă lùng bắt th́ gặp Chúa đang vác thập giá đi vào. Phêrô hỏi Chúa: Thầy đi đâu? Chúa trả lời: Ta đi vào thành Giêrusalem để chịu đóng đinh lần nữa. Phêrô hối hận liền quay trở lại Rôma để chịu nộp ḿnh và xin được đóng đinh đầu ngược xuống đất v́ Phêrô cảm thấy không xứng đáng được chịu đóng đinh như Thầy ḿnh

 

             Ra Khơi là một cuộc Hành Tŕnh Đức Tin đầy gian nan thử thách. Cho nên “Đường đi có Chúa gian nguy ta có lo chi. Đường đi có Chúa đau thương ta quyết ra đi. Ta luôn hăng hái lên đường chông gai nguy khó coi thường, ra đi gieo rắc t́nh thương. Cùng nhau ta quyết hiên ngang theo Chúa ra đi. Dù đường đầy muôn chông gai ta có lo chi. Đi theo Thiên Chúa kêu mời mang tin yêu đến cho đời, mong cho sáng danh Chúa Trời…”

 

Ất

Costa Mesa ngày 4 tháng 7 năm 2007 (Ngày Độc Lập Hoa Kỳ)

 

 

Ngoài sự suy thoái đạo đức của hàng giáo phẩm của giáo hội chúng ta, ngày càng mang tính trầm trọng khó trị. Thêm nữa, các vị giám mục, linh mục ngày nay hèn nhát qúa, thiếu tinh thần RA-KHƠI của hai vị thánh Phê Rô, Phao Lồ Tông Đồ.

Các ngài hành xử không xứng đáng với phẩm trật của ḿnh, đang tâm quay mặt trước hoạn nạn của người anh em ḿnh. Các ngài sợ liên lụy, nên có hành động phủi tay trước vụ bịt mồm linh mục Lư. Tệ hại hơn, các ngài c̣n ngoạc mồm ra chỉ trích linh mục Lư là làm chính trị

Làm chính trị th́ người công dân nào mà không làm. Bởi khi hiểu từ chính trị là làm cho đất nước được trị một cách chính đáng công minh, th́ người công dân nào cũng phải có bổn phận làm chính trị. Cho dầu ai kia có phủ nhận : Tôi không làm chính trị mà chỉ làm việc Chúa thôi. Th́ cũng không đủ, v́ hiểu rằng : một công dân sống trong cộng động xă hội nào, th́ lư đương nhiên là phải, ít nhất tùng phục nền chính trị của cộng đồng đó, tức là hệ lụy vào nền chính trị mà ta đang sanh sống.

Cầm một lá phiếu đi bầu cử, đó cũng là một hành động làm chính trị. Đi xin một chứng minh nhân dân để sống hoà ḿnh vào với cộng đồng là đă hệ lụy vào nền chính trị rồi.

Nói rằng : Tôi là một linh mục nên không làm chính trị, là không đúng. Bởi anh là người Việt Nam, anh phải có bổn phận xây dựng một nền chính trị sao cho hoàn hảo cho quê hương của anh. C̣n không, cứ phủ nhận chính trị một cách lếu láo th́ chỉ c̣n cách : Nhịn ăn mà chết đi. Như người xưa đă can ngăn không cho vua Chu đánh Trụ. Khi nhà Chu thắng Trụ lại từ chối không chịu ăn gạo của nhà Chu mà nhịn đói  chết, để tỏ ư không tham gia vào nền chính trị của nhà Chu.

Ḿnh nghỉ hàng giáo phẩm Việt Nam nào, lúc này, c̣n phủ nhận từ chối làm chính trị th́ nên nhịn đói mà chết đi cho rảnh nợ, để chổ cho ngướ tham gia th́ tốt hơn.

Phan T́nh