Một chuyện t́nh cảm động

        Rời quê hương yêu dấu cùng với gia đ́nh năm chàng mới 14,15 tuổi. Con thuyện t́nh cảm độngàu định mệnh mang tên Trường-Xuân đă rời bến cảng Sài g̣n đem theo gần 4000 sinh mạng trong giờ phút hấp hối của thủ đô Miền Nam. Chàng thiếu niên vẫn c̣n vô tư chưa vướng mùi đời nên tâm hồn vẫn hồn nhiên, thanh thản. Con tàu mắc nạn giữa biển khơi và đă được tàu Đan Mạch cứu vớt đem vào tạm trú tại Hồng Kông. Trong những quốc gia sốt sắng mở rộng ṿng tay đón nhận người tỵ nạn phải kể tới Úc Đại Lợi, một quốc gia đă từng gửi quân sang tham chiến tại Việt-Nam. Đa số đều hoang mang không biết tương lai sẽ đi về đâu nên khi có một quốc gia sẵn sàng đón nhận, một số khá đông đă nạp đơn xin tỵ nạn, trong đó có gia đ́nh của chàng. Và cuối cùng đă có tới 200 người được định cư ở Úc trong đợt đầu tiên. Chính quyền Úc đă thật đăi ngộ đối với những người tỵ nạn Việt-Nam và đă tận t́nh giúp đỡ họ về mọi phương diện. Một tương lai tươi sáng đầy hứa hẹn đang mở ra trước mắt chàng và những bạn trẻ cùng trang lứa. Chàng được nhận vào trung học và rồi tiến lên đại học và sau 4 năm đèn sách chàng đă chiếm được mảnh bằng kỹ sư, một vinh dự cho riêng chàng cũng như cho gia đ́nh. Chàng may mắn kiêm được một công việc lương cao và nhàn hạ. Chàng luôn cảm tạ Chúa đă luôn che chở và giúp đỡ chàng trên bước đường học vấn và tiến thân kể cả về t́nh duyên !  Chàng đă t́m được ư chung nhân là bạn đồng môn ở đại học. Hai người đă quen nhau trong một dịp cả lớp cùng đi sinh hoạt ngoài trời. Họ làm quen .. rồi hẹn ḥ … rồi yêu nhau thắm thiết. Nhưng v́ ai cũng phải lo đèn sách nên không dám nghĩ tới việc thành hôn và thậm chí c̣n chưa hé môi với bố mẹ. Nhưng giấy làm sao gói được lửa. Bố mẹ chàng đă biết được mối t́nh này và rồi một hôm chàng đă đưa nàng về giới thiệu với song thân và gia đ́nh. Gia đ́nh nàng cũng là một thuyền nhân trên chuyến tâu Trường-Xuân như gia đ́nh chàng nên sự quen biết thân quen cũng khá dễ dàng.  Và cuối cùng đôi bên đă chấp thuân để đôi trẻ được tự do t́m hiểu và chờ sau khi tốt nghiệp sẽ tiến tới hôn nhân. Chàng cũng như nàng đều mừng rỡ và t́nh yêu càng ngày càng triển nở hơn. Họ vẫn thường cùng đi lễ chung với nhau mỗi chúa nhật và c̣n t́nh nguyện giúp những công việc chung của giáo xứ. Chú ruột của chàng được mọi người gọi là Thầy Sáu v́ ông rất sốt sắng giúp đỡ cha chánh xứ và c̣n lo các việc lễ lạc tại nhà thờ từ A tới Z như một thầy sáu. Bố mẹ chàng cũng rất hăng say trong các công việc đoàn thể công giáo. Một gia đ́nh đạo đức gương mẫu như thế nhất định đă ảnh hưởng không ít tới đời sống tâm linh của chàng. C̣n nàng th́ sao ? Nàng đă từng tham gia ca đoàn giáo xứ và rất hăng say trong các công việc chung. Mối giây liên lạc giữa hai gia đính càng ngày cáng thắm thiết nhất là sau khi chàng và nàng đều đă có công việc ôn định. Họ bắt đầu bàn tính tới chuyện kết hôn !  Ôi th́ đủ chuyện phải lo, phải bàn tính nhưng có lẽ tiền bạc là một nan đề cần quan tâm nhất ?  Họ quyết định phải tiết kiệm tối đa để dành tiến cho đám cưới. Cuộc t́nh duyên của đôi trẻ coi như rất thuận buồm suôi gió và ai cũng khen thầm là rất xứng đôi vừa lứa.  Đúng là một cặp uyên ương do ông trời sắp xếp ! Nhưng nào có học được chữ Ngờ ?  Vào một tĩnh tâm mùa chay, không hiểu chàng đă cầu xin những ǵ chỉ biết sau buổi tĩnh tâm đó tâm hồn chàng bị chao đảo. Chàng luôn đăm chiêu suy nghĩ và tự hỏi : không biết có thật Chúa đă soi sáng cho con phải bỏ ư định kết hôn và nên dâng ḿnh cho Chúa trong cuộc đời tu tŕ ? Con phải ăn làm sao, nói làm sao với nàng bây giờ ?  Chúa biết chúng con đă yêu nhau thắm thiết và đang tiến tới hôn nhân … nhưng sao Chúa lại bảo con phải rẽ sang con đường khác, con đường mà cả đời con chưa bao giờ nghĩ tới hoặc mong bước vào ?  Rồi chàng cứ vướng vân trong đầu ngày cũng như đêm và rất muốn t́m cơ hội để thố lộ với người yêu. Chắc chắn nàng sẽ vô cũng ngỡ ngàng nếu không muốn nói là kinh ngạc và khó có thể ưng thuận ?  Và rồi cơ hội đă tới !  Chàng và nàng cùng hẹn nhau tới nhà thờ như để lời nói của chàng sẽ được Chúa chứng dám và trong khung cảnh linh thiêng nàng sẽ dễ dàng tin rắng chàng không bịa đặt để gạt nàng … thậm chí sẽ bỏ nàng để chạy theo một bóng hồng khác ?  Chiếu hôm ấy trong thánh đường chỉ có chàng và nàng, hai tâm hồn thật trong trắng và thành thật với nhau. Chàng đă rào trước đón sau để trấn an nàng trước khi đi thẳng vào vần đề v́ quả thật chàng cũng rất đau buồn khi phải xa người mà chàng yêu nhất trên đời. Em nhất định phải thật b́nh tĩnh và đừng quá xúc động … th́ anh mới dám nói !  Nhưng chàng lại cũng không học được chữ Ngờ v́ ngay sau khi nghe chàng tỏ vẻ rất trịnh trọng trước khi mở lời, nàng không hỏi chàng định nói điều ǵ … nàng vào đề ngay : Chính em cũng đang muốn thố lộ với anh một điều nhưng em không dám thốt lên lời v́ em sợ anh sẽ đau khổ và không thể chấp nhận được… Vừa nghe nàng nói, chàng bèn cắt ngang :  Em định nói chuyện ǵ vậy ?  Em nói mau đi !  Em làm anh hồi hộp quá !  Và nàng đă lấy hết can đảm để kể lại việc Chúa đă soi sáng cho nàng nên chọn con đường tu tŕ để phụng sự Chúa !  Chàng đă trố mắt nh́n thằng vào nàng không phải để phản dối mà là vô cùng kinh ngạc v́ tại sao cà chàng và nàng lại cúng được Chúa soi sáng theo bậc tu tŕ ??? Chàng và nàng ôm chầm lấy nhau và cả hai cùng khóc như chưa bao giờ được khóc, những giọt nước mắt của t́nh yêu và cũng là những giọt nước mắt của sự chia tay đầy quyến luyến trong đau thương nhưng đầy hy sinh dẹp bỏ t́nh cảm riêng tư của ḿnh. Một mối t́nh đầu tuyệt đẹp trước mặt Chúa và người đời tự nhiên bị cắt đứt không phải do con người mà là do Thánh Ư Chúa.  Cao đẹp thay !  Quư hóa thay !

          Và rồi chàng trai đă trở thành linh mục và nàng th́ trở thành một nữ tu… cả hai hiện đang hăng say phục vụ trong thiên chức Chúa đă trao phó.

Viết theo lời tự thuật của

Chính linh mục tôi đă phỏng vấn.

   Nguyễn-Việt-Cường  2005