GƯƠNG  HIẾU  HỌC

CHUYỆN  MỘT  VỊ  CỰU  TỔNG  THỐNG  MỸ CHƯA  BAO  GIỜ  ĐƯỢC  CẮP  SÁCH  TỚI  TRƯỜNG

     Cách đây không lâu, một Cụ Bà ở Trung Quốc lần đầu tiên trong đời đă được ngồi vào ghế học tṛ mặc dù Cụ đă 102 tuổi thọ. V́ gia cảnh quá túng nghèo nên cả đời Cụ chưa hề được cắp sách tới trường. Cụ luôn mong ước sẽ có một ngày Cụ thực hiện được gíấc mơ đó.  Nh́n nét mặt thật tươi vui với nụ cười tỏa lộ sự sung sướng trên màn ảnh truyền h́nh bên cạnh các em học tṛ lớp mẫu giáo, ai cũng thầm cảm phục sự can đảm cao độ của Cụ. Dù chỉ ngồi trong lớp 4,5 tiếng nhưng Cụ đă cảm thấy thật măn nguyện và vui sướng. Trước khi ra về, Cụ đă nhắn nhủ tất cả các cháu nhỏ phải chăm chỉ học hành v́, theo Cụ,  được đi học là một hạnh phúc lớn lao nhất của cuộc đời.

       Nếu có người kể lại rằng : có một vị cựu Tổng Thống của Hiệp Chủng Quốc cả đời chưa bao giờ được cắp sách tới trường … qúy vị có tin không ?  Xin thưa : Đó là chuyện hoàn toàn đúng sự thật !  Xin mời qúy vị cùng theo dơi đôi ḍng tiểu sử của vị Tổng Thống này để biết ông đă thành công ra trên chính trường sao nhờ sự Hiếu Học của ḿnh :

    

   Năm 1826, gia đ́nh Johnson gồm một bà góa phụ và hai đứa con nhỏ, Andrew (Nickname là Andy) và Bill, từ gĩa nơi thị trấn Raleigh tiểu bang North Carorilla là nơi sinh trưởng để t́m tới một phương trời xa lạ hầu có thể lập lại cuộc sống mới. Họ đă phải băng qua đồi, núi, sa mạc và rừng sâu trước khi tới được thị trấn Greeneville thuộc tiểu bang Tennessee ở miền đông nam nước Mỹ. Ông Johnson qua đời lúc cậu Andrew mới lên 3 tuổi. Từ đó, bà góa phụ đă phải tảo tần may vá nuôi hai con. Khi lớn lên, cậu Andrew đă học cách may vá của mẹ và dần dần cũng kiếm ra chút tiền phụ giúp mẹ. Nhưng gia đ́nh cậu vẫn c̣n nghèo đói, thiếu thốn. Do đó, họ quyết định đi t́m một nơi khác hy vọng sẽ khá hơn trong cuộc sống. Tới thị trấn Greeneville, họ tràn trề hy vọng v́ nơi đây chưa có một người thợ may nào. Vài tuần lễ sau đó, tiệm may của Andrew ra đời và đă tiếp đón được một số khách hàng trong những ngày đầu khai trương. Dân bản xứ từ từ cảm mến Andrew v́ anh là một mẫu người cần cù, chịu khó và vui tính. Riêng Andrew, ngoài việc may vá, anh c̣n thích nói chuyện về chính trị nên thường ngày một số thanh niên trong vùng đă đến nghe anh nói chuyện. Anh nói : tôi thích vừa may vá vừa nói chuyện về chính trị… Người con gái mà anh gặp lần đầu tiên khi mới tới thị trấn này bây giờ đă trở thành vợ chàng. Tên nàng là Eliza McCardle. Một hôm Andrew nói cho vợ biết anh không biết đọc, biết viết. Vợ chàng liền hỏi : Vậy anh chưa hề tới trường sao ? Chàng trả lời : Tôi phải lo làm việc để nuôi gia đ́nh nên không c̣n th́ giờ để đi học. Tôi chỉ có thể viết được tên của ḿnh và một vài chữ nữa… Tôi rất muốn được học thêm. Vợ chàng tỏ vẻ vui mừng : bây giờ anh học cũng chưa muộn đâu ! Anh để cho tôi dậy anh học nhé. Thế rồi hàng ngày cứ sau bữa cơm chiều là hai người ngồi cạnh nhau bên ḷ sưởi đẻ nàng dậy cho chàng đọc và viết. Dần dà Andrew viết được, đọc được sách vở và nhất là bắo chí nên tầm hiểu biết về chính trị của chàng có cơ hội mở rộng.  Một dịp may chợt đến : dân chúng tại thị trấn đồng ḷng bầu Andrew làm thị trưởng Greeneville. Ai cũng khâm phục ông v́ ông là một người tài giỏi. Tiếng thơm chẳng bao lâu đă lan rộng tới một số tiểu bang lân cận. Phần Andrew, ông luôn thích được làm viẽc thật cực nhọc tại quê hương thứ hai của gia d́nh ông như để đền bù sự may mắn bất ngờ đă đến với ông.

        Cũng vào thời đó, một số tiểu bang miền Nam muốn tách khỏi liên bang để lập một liên bang mới. Thị trưởng Andrew Johnson cho rằng không thể làm như vậy đối với tiểu bang Tennessee. Ngày cũng như đêm ông soạn thảo những bài diễn văn để thuyết phục dân chúng. Nhưng ông thất bại v́ rất nhiều người đă phản đối ông và không c̣n muốn nghe lời thuyết phục của ông nữa. Do đó, khi cuộc chiến Nam bắc bùng nổ, người dân ở tiếu bang Tennessee đă liên kết với các tiểu bang miền Nam để chống lại miền Bắc. Ông Andrew Johnson liền từ chức thị trưởng và tới thủ đô Hoa Thịnh Đốn để xin giúp chính phủ. Lúc đó đương thời tổng thống Abraham Lincoln. Sau một thời gian ngắn, tổng thồng Lincoln biết ông là một ngựi nhiệt tâm yêu nước nên đề nghị cùng ông ra tranh cử tranh cử vào nhiệm kỳ tới. Ông bằng ḷng. Và kết quả thật bất ngờ : Ông Abraham Lincoln (đảng Cộng Ḥa) được tín nhiệm tái đắc cử và ông Andrew Johnson (đảng Dân Chủ) trở thành Phó Tổng Thống.  Đọc tiểu sử của Tổng Thống Abraham Lincoln ta thấy thuở thiếu thời ông cũng chỉ được đi học đúng 1 năm rưỡi rồi v́ hoàn cảnh gia đ́nh đành phải bỏ học. Nhưng ông rất ham học nên ông đă phải tự học để có thể biết đọc biết viết. Cà Tổng Thống Abraham Lincoln và Andrew Johnson là 2 trong số 6 tổng thống Mỹ chưa bước vào ngưỡng cửa đại học.

       Bỗng trong một đêm kia, sau khi cuộc chiến đă kết thúc, một viên sĩ quan hờt hải chạy vào pḥng đánh thức ông dậy rồi thưa : Thưa ngài, xin ngài dậy ngay v́ tổng thống Lincoln vừa bị mưu sát ! Tổng thống Abraham Lincoln bị mưu sát vào sáng ngày 14 tháng 04 năm 1865 tại hí viện Ford’s Theatre và ông qua đời vào sáng hôm sau.

       Tổng thống Abraham Lincoln nằm xuống và, theo hiến pháp, phó tổng thống Andrew Johnson, một bác thợ may nghèo nàn chấc phác chưa bao giờ được cắp sách tới trường, được quyền thay thế và trở thành vị Tổng Thống thứ 17 của Hiệp Chủng Quôc.

        Tổng Thống Andrew Johnson chỉ ngồi tại ṭa Bạch Ốc một nhiệm kỳ từ năm 1865 đền 1869 nhưng sự nghiệp của ông vẫn c̣n đậm nét trong lịch sử lập quốc Hoa Kỳ. Rời ṭa Bạch Ốc, ông trở về Tennessee và được bầu làm thượng nghị sĩ vào năm 1874 v́ dân chúng tại đây vẫn c̣n ủng hộ ông. Trong cương vị Tổng Thống, ông đă có công rất lớn trong việc gắn thêm ngôi sao thứ 49 vào quốc kỳ của Hoa Kỳ :  Ngày 30 tháng 03 năm 1867 thượng viện Hoa Kỳ đă biểu quyết mua vùng đất Alaska của Nga Sô với gía 7.2 triệu mỹ kim (tương đương với 2 cent 1 acre) và trở thành tiểu bang thứ 49 của Hiệp Chủng Quốc và là tiểu bang có diện tích lớn nhất trong 50 tiểu bang (rộng 586,412 square miles = 1,518,800 km2).

 

                                                                                           Nguyễn-Việt-Cường sưu tầm